
Phó Chủ tịch UBNDTP Hà Nội Ngô Văn Quý và lãnh đạo Sở Y tế
thăm nạn nhân bị sốc thuốc cấp cứu tại bệnh viện và các bác sĩ điều trị
Về việc này nhiều người có quan điểm khác nhau, người ta cho
rằng, những con nghiện thì cần gì phải quan tâm, thăm nom chúng làm gì? đến
thăm số nghiện ngập kia thì khác gì ủng hộ bọn ăn chơi, đua đòi, có người mạnh
miệng hơn thì nói chúng là bọn đàn đúm, làm cho xã hội bất ổn cần chết nhiều
hơn chứ không dừng ở 7 mạng, chứ không lại làm khổ người khác hoặc nói “các ông
ấy thăm là để đánh bóng tên tuổi, không quan tâm đúng chỗ, tại sao không đến
thăm các nạn nhân trong vụ cháy ở đường Đê La Thành mà lại đến thăm và tặng quà
cho những kẻ "hư hỏng" ấy... Về việc này theo quan điểm cá nhân xin
có vài điều như sau:
Khi chúng ta đang hướng tới xây dựng một xã hội văn minh lấy
pháp luật làm gốc, dựa trên nền tảng đạo đức, tình người thì theo tôi, việc đến
thăm của ông Ngô Văn Quý chứa đựng tính nhân văn rất lớn. Hãy bỏ qua cái nhìn
tiêu cực, ma túy đá có thể làm cho con người ta trở nên thân tàn ma dại, con
người ta có thể làm ra những việc cực kỳ độc ác không thể tha thứ nhưng chuyến
thăm này không phải mục đích như vậy và chúng ta không nên đánh đồng việc thăm
chính là việc cổ vũ việc sử dụng ma túy, tệ nạn. Vì sao?
Vì ngay lúc này, UBND thành phố Hà Nội và đến Phó Thủ tướng cũng
đều chỉ đạo cơ quan Công an điều tra sự việc, xử lý nghiêm những người vi phạm
chứ không có chuyện nể nang, bao che cho bất kỳ cá nhân tổ chức nào vi phạm,
vậy có cổ súy không ạ? Hành động của ông Quý không có gì khác nhằm gửi thông
điệp nhắn nhủ đến những con người lầm lỡ kia hãy tỉnh táo lại, đối mặt với lỗi
lầm để làm lại cuộc đời. Về góc độ khác, ta hãy đặt vào hoàn cảnh của gia đình
nạn nhân và ngay chính nạn nhân để thử cảm giác nếu tất cả quay lưng, chê
trách, xỉ vả, tẩy chay… thì họ sẽ nghĩ như nào? Và ngược lại, nhận được sự động
viên thì sao? Tất nhiên họ sẽ có động lực hơn để giáo dục con cái vì họ biết
chính quyền này sẽ không bỏ mặc họ trên con đường giáo dục con cái, người vi
phạm sẽ thêm phần trách nhiệm khi nghĩ đến sự kỳ vọng không chỉ của gia đình mà
còn cả của xã hội. Các bạn có thể nói rằng đó là hành động đánh bóng tên tuổi
hay để thể hiện không đúng chỗ này kia nhưng hãy tỉnh táo mà suy nghĩ những gia
đình kia họ thật sự cần sự động viên và chia sẻ của cộng đồng nhất là sự thông
cảm nữa, không chỉ họ mà những người nghiện đang có quyết tâm làm lại cuộc đời
cũng mong điều ấy, chúng ta đừng vì những hậu quả mà nghiện hút đem lại để hắt
hủi, xa lánh, đẩy họ đơn độc chiến đấu với cái chết trắng kia, như những tư duy
cũ trước đây. Chúng ta có thể không liên quan đến họ nhưng mỗi tiếng nói tích
cực thì sẽ thành dư luận tích cực của xã hội giúp họ vượt qua mặc cảm! Đừng lúc
nào cũng nói đến “bình đẳng, bác ái” nhưng đến lúc cần thể hiện bằng hành động
thì các bạn lại nhổ toẹt vào những điều các bạn rêu rao!
Đó là về tình, còn về lý thì đây cũng là một cách thể hiện trách nhiệm của chính quyền với những người vừa trải qua biến cố nhưng may mắn sống sót, họ có quyền được nhận sự động viên, có quyền được nhận cả phê bình, góp ý để thay đổi. Các cá nhân cũng vừa xảy ra một biến cố định mệnh, họ có quyền được quan tâm, sẻ chia như chính quyền Quận Đống Đa bố trí chỗ ăn nghỉ, hỗ trợ thức ăn, nước uống cho những gia đình bị hỏa hoạn sớm ổn định cuộc sống chứ?... ở đây họ có thể không cần tiền, chỗ ăn nghỉ nhưng họ cần sự ĐỘNG VIÊN, CHIA SẺ, CẢM THÔNG. Chính quyền mà không quan tâm người dân của mình thì đó là một chính quyền hỏng, mà ngay lúc đầu chẳng phải chính báo chí và cộng đồng mạng đã rất thương xót cho những người này sao? chẳng lẽ sau một vài ngày khi biết họ chơi ma túy đá thì họ không còn là công dân, là con người nữa sao?
Có lẽ nói thể là để đủ cho các bạn hiểu việc làm dâu trăm họ nó
khó khăn lắm, và đó là những điều không phải lãnh đạo nào cũng sâu sắc nghĩ
được, hiểu được!
Trên đây là những điều giải thích vì sao ta nên ủng hộ cách làm
của ông Quý và Sở Y tế Hà Nội, nhưng theo tôi dưới góc độ là công dân thì tôi
xin góp ý với ông Quý rằng, ông làm dư luận nổi điên là vì ông đến thăm thì
được chứ ai lại dúi cái phong bì tiền thì phản cảm quá, vì tiền đó là tiền ngân
sách, tiền của dân, sao lại dúi tiền phong bì ngân sách nhà nước là tiền thuế
của dân đóng vào để cho những đứa trẻ HƯ HỎNG đó, chúng sẵn sàng vung cả tạ gạo
(600.000đ/vé thường, 3.200.000đ/vé VIP) của người nông dân vào những cuộc vui
chơi thác loạn, chúng đâu có biết quý trọng đồng tiền. Nên ông hãy tự kiểm điểm
trước nhân dân chuyện này sao cho đúng với lương tâm. Làm lãnh đạo có quyền ký duyệt
kinh phí điều đó là quyền lợi của nhân dân trao cho ông nhưng đó cũng chính là
trách nhiệm với tiền, niềm tin của người dân, riêng tôi thì ông Quý nên tự kiểm
điểm và đóng lại số tiền kia vào quỹ. Trân trọng!
Việc các lãnh đạo TP Hà Nội đến thăm và tặng quà cho con nghiện ma túy bị sốc thuốc, phải nhập viện điều trị là việc làm thiếu tính nhân văn, thậm chí thiếu ý thức chính trị không thể nào biện minh được. Biện minh cho việc làm của các vị ấy là ngụy biện.
Trả lờiXóa