Tiếp chủ đề Làng zân chủ đại chiến vì giải
thưởng nhân quyền, nhóm zân chủ hải ngoại tuyên chiến với MLNQVN ,
nguyên nhân sâu xa nổ ra “đại chiến” giữa cây bút “đa đề” trong làng zân chủ
hải ngoại với Ban điều hành MLNQVN (Mạng lưới nhân quyền Việt Nam) là họ chọn
trao giải thưởng năm nay cho “thủ lĩnh dân oan” ở hai miền Bắc, Nam là Cấn Thị
Thêu, Trần Ngọc Anh mà không phải là gương mặt “sáng giá” như Phạm Thị Đoan
Trang đã được nhiều “gạo cội zân chủ” hay các hội nhóm đề cử.
Lập luận của nhóm phản đối/tẩy chay giải thưởng nhân quyền
lại giành cho “dân oan” này là mục đích đấu tranh của “dân oan” là “tranh đấu
vì quyền lợi kinh tế riêng tư của cá nhân/gia đình họ về chuyện “nhà đất””, “chỉ
là miễn cưỡng được coi, xếp vào loại “nhân quyền về kinh tế”, theo quy phạm của
văn bản về luật nhân quyền quốc tế”, “xuất phát điểm hoàn
toàn từ động cơ và quyền lợi cá nhân”… bởi vậy không phù hợp với tiêu
chí đề ra của loại giải thưởng này là dành cho “nhà đấu tranh nhân quyền”
chuyên nghiệp, trái với mục tiêu “gây quỹ để trao giải” trong đó có sự đóng góp
của những cây viết đa đề hải ngoại hay nhờ sự vận động, cổ vũ của họ giành cho
giải này.
Thực chất lý do dẫn đến sự phản đối này mà ông Trương Ngãi
Vinh tiết lộ là “chỉ để làm hài lòng hoặc vì thiên vị cá nhân hay tổ chức nào
đó”, cho thấy, nhóm phản đối đã biết rõ MLNQVN đang là quân cờ thao túng của
một “tổ chức/cá nhân” trong việc xét giải, không vì cái mục tiêu chống Cộng nên
quyết định công khai vạch mặt, chỉ tên.
Vì sao một tổ chức trao giải thưởng nhân quyền có bề dày như
vậy , hàng năm đều được truyền thông lề mạng tung hô, cổ vũ như là sản phẩm
“vinh danh” các nhà zận chủ trong nước lại bị chính cây đa cây đề làng zân chủ
quyết tâm “khai tử” bằng hành động “vạch áo cho người xem lưng” này. Theo như
tiết lộ của cô Tạ Phong Tần thì “bên Mỹ này không sợ thiếu những tổ chức, hội,
nhóm chống cộng. MLNQVN chỉ là 1 tổ chức nhỏ bé trong số đó mà thôi”. Vậy là đã
rõ, bản chất “giải thưởng nhân quyền danh giá” đó chỉ là một tổ chức chống cộng
hạng quèn vẽ ra, xưng tụng, khai tử nó đi chẳng làm tổn hại gì đến “phong trào
chống cộng” hết.
Sự thật hé lộ đằng sau việc tấn công tổ chức MLNQVN vi phạm
tiêu chí đã hai năm rõ mười. Số cầm đầu tổ chức này chạy theo xu hướng ca tụng
những kẻ tổ chức/cung cấp nhân lực cho các cuộc biểu tình, bất kể trình độ nhận
thức/động cơ đấu tranh/giá trị tuyên truyền của “dân oan” thua xa “nhà dân chủ”
và cũng thể hiện rõ thái độ hạ cấp giá trị của những “nhà đấu tranh dân chủ” vì
nhân tố này. Tổ chức có khả năng khuynh đảo “giá trị” này nhiều khả năng là
Việt Tân – từng bị nhiều “dân oan” tiết lộ là dốc sức mua chuộc “dân oan” với
mưu đồ “quy tụ lực lượng dân oan” ra Hà Nội duy trì các cuộc biểu tình – nguồn
sống của “phong trào dân chủ” đang trong thời kỳ èo uột, tê liệt và các zận chủ
đang đuối sức trong lôi kéo người dân xuống đường biểu tình.
Đó mới là nguyên nhân sâu sa của cuộc đại chiến này. Bởi
nhìn vào danh sách MLNQVN từng trao giải, đã từng có vài người có gốc gác “dân
oan” và trình độ “dân oan” như Bùi Thị Minh Hằng, Hồ Thị Bích Khương, Đoàn Huy
Chương. Thậm chí là vô khối các linh mục, mục sư, nhà sư hành nghề “chống cộng
cực đoan” như Nguyễn Văn Lý, Thích Tuệ Sỹ, Thích Quảng Độ…Các cá nhân là “nhà
dân chủ” được trao giải hầu hết là các “tù nhân” theo kiểu “lộc lá chia đều”,
lần lượt rồi sẽ đến lân nhận “giải thưởng” bất kể khả năng, trình độ “cống
hiến” cho “phong trào dân chủ” của họ đến đâu.
Như vậy tiêu chí xét giải hay việc “trí thức dân chủ hải
ngoại” phản ứng với giải thưởng, suy cho cùng, là cuộc đấu đá giữa các phe nhóm
chống cộng hải ngoại. Họ thấy cái giải thưởng này bị phe nhóm cổ súy “bạo loạn”
, “bạo động” thao túng – (nói thẳng là Việt Tân), chứ đối với những thành phần chống
cộng kiểu này, “nhà đấu tranh nhân quyền” là tu sĩ, dân oan, tù nhân dù mạt
hạng chả sao cả. Cứ nhìn vào danh sách trao giải hằng năm là đủ hiểu, giá trị
của giải thưởng này chỉ là món tiền hải ngoại “bố thí” cho đối tượng nào đó, miễn
kẻ đó là cái cớ để chúng lu loa “cộng sản đàn áp bất đồng chính kiến” mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét